Ảnh minh họa.
Cuộc chiến đã đi qua nhiều năm
Những đứa bạn tôi có đứa không về
Trong lòng của tôi chúng chưa hề chết
Vẫn thấy chúng trong hương rừng gió núi.
Thơ hay: Thời gian và hạnh phúc
…………
Vẫn nụ cười tươi lúc tuổi đôi mươi
Cặp môi đỏ căng tràn nhựa sống
Nghĩ đến tình yêu là mơ tới cung trăng
Nắm tay người yêu là thiên đường cổ tích.
……….
Lúc ngã xuống đất máu tuôn trào đỏ thắm
Bạn đã mang máu mình dâng đất dâng đời
Chiến tranh đã qua đi có những đứa trở về
Danh vọng tiền tài nhà cao cửa rộng.
…………
Tất cả đủ đầy mà như đã chết
Mọi toan tính cho mình vượt cả thời gian
Tham vọng chức quyền che lấp nơi xa
Đôi mắt chúng lạnh lùng lơ láo.
……..
Có mặt có nhìn đó nhưng mù không thấy
Đôi tai đã điếc rồi có nghe tiếng súng đâu
Nghe chuyện chiến trường xưa mà chúng nghĩ ở đâu
Bởi chúng đã quên không nhận ra mình nữa.
………..
Chúng đã quên đôi chân trong giày và tất
Được ấm lên có máu bạn ta từ đất
Của cha ông ta cùng đồng đội mãi mãi không về
Cho dù ở nơi nào hay đang ở quê hương.
………….
Hãy thắp nén tâm nhang cho người bạn cũ
Có quá nhiều ngày cùng ăn cùng ngủ
Cùng một chiến hào giải phóng quê hương
Để tổ quốc tiếc thương, con cháu ghi vào sử sách. Tưởng Trần Quang Huy