Vườn ươm giấc mơ Việt Nam: Nơi hội tụ những nét truyền thống Việt

0
3569

Ít ai nghĩ rằng, giữa Sài Thành lại có một không gian mọi vật điều dịu dàng như lòng mẹ, đến Minh Trân – Vườn ươm giấc mơ Việt Nam (51 Cống Lở, phường 15, quận Tân Bình) để cảm nhận sự êm dịu của lớp lớp tầng xanh, nhìn những vạt nắng chen vào kẻ lá, cùng chiêm ngưỡng, cùng cảm nhận, tâm hồn bạn sẽ dịu lại, yêu hơn cuộc sống này.

Vườn ươm tuổi thơ Minh Trân xưa kia chỉ là một bãi đất lầy lội không bóng cây, không điện, không nước, không gì cả…và chính Bác Nguyễn Trí Dũng bằng sự nổ lực của bản thân và niềm đam mê của mình với văn hóa Việt, đã tạo dựng nơi đây thành một khu vườn hội tụ mọi nẻo đường đất nước với những nét đẹp đặc trưng thể hiện văn hóa con người Việt Nam. Một tác phẩm văn hóa đa dạng, phong phú màu sắc của 3 miền trãi dài trên đất nước, sự đổi mới tư duy xây dựng kết hợp hiện đại và truyền thống hài hòa với cây cảnh thiên nhiên.

Bác Nguyễn Trí Dũng đã phát triển một không gian văn hóa xanh với tên gọi vườn ươm tuổi thơ để ươm mầm giấc mơ Việt Nam và giới thiệu văn hóa Việt đến với bạn bè Quốc tế. Tôi đến nơi này thật tình cờ vào buổi sáng sớm mát mẻ sau cơn mưa đêm vừa dứt với tâm trạng phấn khởi muốn đi thật  nhanh, có lẽ vì nghe mẹ nói rất nhiều về khu vườn, kích thích trí tò mò, vì tôi rất thích văn hóa Việt.

Kết quả hình ảnh cho vườn ươm minh trân

Ngồi trên xe mà lòng cứ bồn chồn háo hức. Với tôi một cô bé 16 tuổi cái đẹp của văn hóa Việt không những là những gì thể hiện nhìn thấy được mà còn là những cảm nhận tình cảm qua những câu ca dao, tục ngữ và trong các tác phẩm mà ông bà ta để lại. Sự lo âu, lo lắng đời thường, nỗi khổ tâm về những bon chen, ích kỷ của xã hội dần như tan biến khi tôi đứng trước một vẻ đẹp rất khác và rất riêng.

Ở nơi đây, tôi dường như cảm giác yêu hơn, hạt mầm cảm xúc nảy nở, đó là giây phút bình yên, thanh thản. Nhẹ nhàng nghe tiếng chim hót để thấy cuộc sống này bỗng đẹp làm sao. “Văn hóa là ánh sáng của ngọc thạch phát ra.”(TAGORE- Ấn Độ), “Ngọc’ khác với đá quí vì được chế tác và mài dũa, ở đây văn hóa được quí như ngọc thạch là nhờ vào sự mài dũa chế tác từ trí tuệ và thời gian. Văn hóa càng hay, càng đẹp như ngọc thạch vừa đẹp vừa sáng, văn hóa sẽ không bị đẩy lùi và quên lãng cũng như ngọc quí được lau chùi thường xuyên. Nhờ sự chăm sóc tốt ấy mà viên ngọc ngày càng đẹp càng sáng ngời, được ca tụng và khắc ghi trong lòng mọi người với tinh thần khao khát đổi mới, chuyển động mà vườn Minh Trân luôn phát triển truyền tải sự phát sáng rất đẹp của văn hóa truyền thống Việt với mọi người và vườn ươm tuổi thơ Minh Trân là bảo tàng xanh với một không gian như chỉ có trong những chuyện cổ tích.

Bên cạnh  nhà Nam Bộ, chúng ta có thể thấy những vật dụng quen thuộc như lu hủ, ống tre, gáo nước… Nhưng trong khu vườn này, tất cả không còn là vật dụng sinh hoạt nữa mà mang trong mình một thông điệp văn hóa. Dãy lu ở lối vào gồm 36 chiếc lu bầu, xếp thành bốn dãy như 4 con rồng chào mừng quý khách, phía trên là những ống tre dẫn nước chảy róc rách như tiếng reo mừng của người dân nông nghiệp khi bắt đầu một vụ mùa mới. Trong văn hóa Việt Nam, nước là biểu tượng của nguồn sống vũ trụ, sự thanh tẩy, trung tâm tái sinh. Chúng tôi bước qua chiếc cổng tam quan nằm uy nguy dưới bóng cây cổ thụ ngỡ như mình vừa bước qua cổng làng Bắc bộ và đập ngay vào mắt chúng tôi là ngôi nhà rường Huế cổ kính nằm thấp thoáng bên những hàng cau, cây khế.

Tương phản giữa mái ngói nâu đỏ đã nhẵn bóng màu thời gian là những giàn hoa lan, những chậu hoa sứ khoe sắc thắm được trồng dọc các lối đi vào. Bước sâu vào bên trong khu vườn, chúng tôi càng ngạc nhiên không hiểu sao giữa Sài Gòn tất bật lại có một nơi yên ả, thanh bình đến như thế. Không khí trong lành cộng thêm sự nhiệt tình của bác Dũng chủ nhân hướng dẫn chúng tôi chu đáo, vui vẻ dí dỏm góp phần làm tăng thêm vẻ đẹp nơi đây. Hàng ngày khu vườn này điều có người quét lá cây úa vàng nên khu vườn lúc nào cũng sạch sẽ, thơm mùi cỏ mới.

Giữa không gian thiên nhiên thơ mộng này, có khoảng 5-6 gian nhà sàn, nhà gỗ nằm rải rác như muốn thu gọn lại bức tranh làng quê Việt Nam thanh bình. Tuy nhiên, mỗi nơi đều có chức năng riêng cho khách đến hội họp, gặp gỡ, giao lưu dùng cơm, uống trà, thư giãn…. Đến nơi đây tôi được thưởng thức tách cà phê Việt đươc pha chế theo công nghệ Nhật bản, bác Dũng chia sẻ: “Phải mất đến 24 giờ để pha cà phê Việt này cho em uống”. Điều đó càng khiến tôi trân trọng hơn công sức của bác và các cô chú. Ôi! mùi vị cà phê ấy đến giờ tôi còn nhớ mãi, mùi thơm nhẹ phản phất cái vị đắng nhẹ mà khi uống vào ta cảm thấy thanh thanh ngọt đầu lưỡi, cái vị từ đắng chuyển thanh ngọt mà khi uống không cần đường ấy chỉ có ở Minh Trân. Đặc biệt hơn nữa khi thưởng thức vị cà phê này lại được thêm hương vị của bánh ngọt và kem tươi của vườn Minh Trân.

Kết quả hình ảnh cho vườn ươm minh trân

Ngoài ra đến đây khách còn được thưởng thức nhiều món ăn truyền thống rất Việt vừa ngon miệng, hợp vệ sinh lại vừa cảm nhận được văn hóa trong ẩm thực thật quả là những giây hạnh phúc ít có trên đời.

Chúng tôi được dẫn vào thăm quan từng gian phòng. Khung cửa sổ ở đây, nhìn ra vườn đẹp như tranh vẽ của người họa sĩ tâm huyết. Bàn uống trà đặt dưới gốc cau ba nhánh đang độ nở hoa thơm ngát, cạnh đó hồ bông súng đang bung nở sắc hồng tươi đẹp, dưới làn nước trong ấy có thể thấy những đàn cá đang tung tăng bơi lội. Trên lối đi, những thân cây mềm mại uốn thành hình vòng cung che nắng cho khách bộ hành. Sắc xanh là màu chủ đạo của khu vườn Giấc mơ Việt Nam.

Chính nhờ cái nền xanh mướt mát này, sắc hồng của ti-gôn, vẻ rực rỡ của phượng, hay dáng yêu kiều của lan nổi bật hơn bao giờ hết. Chẳng có loại máy điều hòa nào có thể đem lại cảm giác dễ chịu như đứng dưới bóng râm giữa buổi trưa ngắm những chiếc lá vàng là đà rơi nhè nhẹ trong gió. Ở nơi này, nắng không còn là nỗi ám ảnh về sự nóng nảy như thiêu như đốt nữa, mà dịu dàng như một nhánh lá rơi bên thềm. Cái nóng trưa oi bức như đã lùi xa cả vạn dặm đường, dù có thể chỉ vài bước chân thôi  bước ra khỏi khu vườn này thì choáng ngợp ngay với cảnh xe cộ nườm nượp không có gì xa lạ nữa ở Sài Thành hoa lệ.

Đến với vườn Minh Trân tôi không chỉ ấn tượng với khung cảnh thiên nhiên thơ mộng mà còn ấn tượng với con người nơi đây, một vẻ đẹp toát ra từ cái tâm nhiệt huyết, sự thân thiện, chu đáo, sống hết mình, chăm chỉ, vui vẻ. Đến nơi đây rồi tôi không nỡ rời xa, ở đây khiến tôi càng yêu thêm văn hóa Việt như là lời nhắn nhủ sâu sắc nhất mà chủ vườn bác Nguyễn Trí Dũng. “Tôi yêu văn hóa Việt vì tôi là người Việt”, càng tìm hiểu càng thấy rất đẹp, luôn khiến ta cảm thấy nhiều ẩn số kì bí cần khám phá, một sự giao hòa giữa đất với trời, giữa âm với dương, giữa tỉnh ngộ và nhận thức, là sự hút hồn tài tình, khéo léo, sự mộc mạc nhưng tinh tế và quyến rũ của nhiều triết lí sống.

Tác giả

Xin cảm ơn bác, cảm ơn bác vì tất cả, vì khu vườn Minh Trân tươi đẹp nơi có thể tìm lại được vẻ đẹp vốn có của quá khứ, là nơi để những trái tim rộng mở, để học và tích góp nhiều bài học trong cuộc sống, và quan trọng hơn vườn ươm tuổi thơ Minh Trân còn là chỗ dựa vững chắc cho các thế hệ đi sau để hiểu hơn và luôn lưu giữ những truyền thống tốt đẹp của cha ông để lại, hoàn thiện bản thân để xứng đáng với sự ngưỡng mộ của bạn bè quốc tế đối với một dân tộc đầy nhân ái và anh dũng.

Vũ Hồng Nhung